全唐诗第447卷
wǎn
晚
qǐ
起
bái
白
jū
居
yì
易
wò
臥
tīng
聽
dōng
冬
dōng
冬
yá
衙
gǔ
鼓
shēng
聲
,
,
qǐ
起
chí
遲
shuì
睡
zú
足
zhǎng
長
xīn
心
qíng
情
。
。
huá
華
zān
簪
tuō
脫
hòu
後
tóu
頭
suī
雖
bái
白
,
,
míng
明
cháo
朝
gèng
更
zhuó
濯
chén
塵
yīng
纓
qù
去
,
,
wén
聞
dào
道
sōng
松
jiāng
江
shuǐ
水
zuì
最
qīng
清
。
。